Trong mấy năm gần đây, thiên tai và các tai họa do con người tạo ra liên tục xảy đến. Các tai nạn hàng không, tàu lửa trật đường rầy, tàu biển bị chìm. v.v … không thể kể xiết, số người tử vong vô số. Điều này là do lòng người có xu hướng đến chỗ diệt vong, ai ai cũng chẳng muốn sống nữa, mà lại muốn chết sớm hơn, cho nên con người tạo ra nhiều loại vũ khí giết người, cạnh tranh lẫn nhau, dẫn tới sự hủy diệt Trái Đất.
Sinh ra trong thời đại này, chúng ta phải tìm cho ra ngọn nguồn vì sao thế giới lại trở nên như vậy, vì sao chìm vào trong trạng thái nguy hiểm này. Con người sống trên thế giới có thể đối mặt với cái chết bất cứ lúc nào, đặc biệt với những người mắc bệnh AIDS hay ung thư.
Nguyên nhân chủ yếu gây ra ung thư là do con người ưa thích ăn thịt và tàn nhẫn giết hại chúng sanh. Ngày nay, đất, nước, gió đều bị ô nhiễm, hết thảy mọi vật chất cũng đều bị ô nhiễm. Nước tinh khiết cũng chẳng thể tẩy sạch loại ô nhiễm này, bởi nó đã lan từ trong ra ngoài, chẳng chừa lại chỗ nào không bị ô nhiễm chất độc. Đặc biệt là động vật, sau khi chúng ăn các thức ăn có hóa chất, hay trải qua các cuộc thử nghiệm thuốc của con người, sau khi chúng bị giết lấy thịt phục vụ con người, những miếng thịt này sẽ gây ra rất nhiều các chuyển hóa và thay đổi tồi tệ trong cơ thể con người – Đó chính là làm hại lẫn nhau. Do vậy, quá trình này gây ra bệnh ung thư, cùng những chứng bệnh kỳ lạ không thể đặt tên, và cũng chẳng thể chữa trị.
Hãy nhìn xem hiện nay trên toàn thế giới, số trẻ em bị thiểu năng trí tuệ ngày càng tăng lên. Mỗi quốc gia đều có vấn đề này, và vấn đề này liên quan đến việc toàn thế giới đang ngày càng bị ô nhiễm nhiều hơn. Những đứa trẻ có cha mẹ dùng ma túy, cha mẹ không tuân theo quy củ, chỉ tham đắm đam mê theo đuổi ái dục rồi sẽ trở thành những đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ
Nguyên nhân gây ra bệnh AIDS chính là đồng tính luyến ái. Giữa trời đất có hai loại năng lượng: dương khí và âm khí. Nếu hai khí này hòa hợp thì thiên hạ thái bình, bằng không nếu khí âm dương không ở đúng vị trí như có âm mà không có dương hay có dương mà không có âm thì sẽ rất nhiều căn bệnh hiểm nghèo sẽ phát sinh, chúng giết chết con người một cách nhanh chóng. Con người trong thời hiện đại này không dám nói thật, nhưng thực ra tất cả các chứng bệnh không thể điều trị được đều bắt nguồn từ việc con người phóng túng chạy theo dục vọng mà chẳng đoái hoài đến sự thận trọng hay lòng hổ thẹn.
Con người ngày nay còn tệ hơn cả con vật, như trong câu “Cùng giới tính thì kỵ nhau, khác giới tính thì thu hút nhau, khi trời đất ở yên đúng vị trí, thì vạn vật có thể phát triển” (1). Nhưng ngày nay, trời đất không còn ở đúng vị trí, do vậy vạn vật chẳng thể sinh trưởng, mà lại đang tàn lụi và đi đến chỗ diệt vong! Làm sao trời và đất lại không ở đúng vị trí? Hiện tại, đồng tính luyến ái là một xu hướng phổ biến, nó cũng là nguồn gốc tai hại làm cho đất nước bị xóa sổ, nhân loại bị tuyệt chủng. Nó làm tuyệt chủng toàn nhân loại bởi lẽ tất cả con người có ý nghĩ tự đưa mình đến chỗ diệt vong, do vậy mà có tình trạng lan rộng của bệnh AIDS ngày nay. Nếu chúng ta không thể giác ngộ về những phẩm chất đạo đức và nhân cách cơ bản để làm người thì hậu quả trong tương lai sẽ chẳng thể tưởng tượng nổi.
Để cứu vãn những thảm họa này, những tai họa như thể sóng bọt vỗ lên tận trời cao, cứu vãn những thiên tai vô song này, mọi người phải dứt trừ lòng tham muốn và ái dục, và không tham gia chung chạ bừa bãi, không đồng tính luyến ái, mà phải biết tiết chế, quý trọng và yêu thương bản thân mình. Hơn nữa, tất cả những đứa trẻ mới sinh ra phải được giáo dục căn bản đúng cách, để chúng không dùng ma túy, không uống rượu, không ăn uống quá đà, không rượu chè quá mức, không có những hành vi trụy lạc, hay không cờ bạc, không lang thang vẩn vơ vô ích, không chỉ thích ăn mà lười làm. Chúng ta phải dạy dỗ giáo dục trẻ em, ngăn chúng không làm các việc ác, giết người, phóng hỏa, trộm cướp. Vì vậy, chúng ta phải dạy chúng nền tảng giáo dục căn bản từ khi chúng còn nhỏ.
Tại sao những vấn đề này lại lan rộng và phổ biến trong giới trẻ ngày nay? Đó đều là bởi cha mẹ chỉ biết sinh con ra mà không quan tâm đến giáo dục chúng, như trong câu “Nuôi dưỡng mà không giáo dục, đây là lỗi của người cha, dạy dỗ không nghiêm khắc, đó là lỗi của người thầy.” Vì vậy, vấn đề này phải được giải quyết từ tận gốc rễ căn bản – chúng ta không được đề xướng hay dung túng cho vấn đề đồng tính luyến ái. Nếu mọi người không thể tiết chế được lòng ham muốn, thì trong tương lai, đất nước này, đất nước khác và thậm chí toàn thể thế giới đều sẽ đi đến chỗ diệt vong. Tại sao vậy? Vì đồng tính luyến ái không thể sinh con. Cùng giới tính thì kỵ nhau, như khí dương đẩy khí dương, và họ đầu độc, làm hại lẫn nhau, làm cho họ phát sinh những căn bệnh nan y, không thuốc nào chữa được.
Tuy nhiên, những con người bình thường lại không thừa nhận nguyên tắc ấy, như thể “bịt tai đi ăn cắp chuông.” Có người nói: “Nếu bạn cho những con chuột đực vào trong cùng một cái hộp, cuối cùng chúng nó cũng sẽ có những hành vi đồng tính luyến ái.” Nhưng con người là loài thông minh nhất trong tất cả các sinh vật, làm sao chúng ta lại phải học từ loài súc sanh? Hơn nữa, ai đã nhốt con người vào lồng vậy? Chuột không được chọn lựa, nhưng con người thì có quyền lựa chọn, hà cớ gì con người lại phải học theo con vật? Lý thuyết này thật quá vô lý, đây chỉ là sự tinh quái điên đảo của con người hàng ngày.
Truyền thống giáo dục ở Trung Hoa dạy cho trẻ em cách làm người, đề xướng tám đức “hiếu, đễ, trung, tín, lễ, nghĩa, liêm, sỉ”, như nói trong câu, “Chọn việc tốt mà làm theo, việc không tốt thì thay đổi, là Đạo thì tiến tới, không phải Đạo thì thoái lui.” (2). Tuy nhiên, xã hội phương Tây lầm lạc về sự tự do, hiểu sai sự tự do này là sự tự do vô trách nhiệm.
Đây đúng là “không dạy dỗ người trẻ, chẳng chăm sóc người già”, thật là điên đảo. Nếu bạn không dạy dỗ trẻ em khi chúng còn nhỏ, thì tại sao lại sinh ra chúng? Nếu cha mẹ sinh ra những đứa trẻ, và hơn thế lại yêu thương chúng một cách mù quáng, làm cho nhân cách của chúng trở nên xấu bẩn, để cho chúng có những hành vi ác độc, thì những cha mẹ này đơn giản chỉ đang tạo tội. Trong xã hội phương tây, người già bị bỏ rơi, không được tôn trọng, không được chăm sóc, nên mới nói là người già không được phụng dưỡng. Ban đầu vốn là: “Người già có nơi nương dựa cuối đời, người khỏe mạnh có chỗ dùng tới, trẻ em có sự chăn dắt để lớn lên.” (3)
Người năm mươi tuổi không thấy ấm nếu không mặc lụa, người bảy mươi tuổi không thấy no nếu không ăn thịt; thịt vào thời đó không chứa đầy những chất độc như thịt ngày nay. Khi con người già đi, thì mắt mờ đi, trí óc lú lẫn hơn, tai không nghe tiếng và răng rơi rụng – họ thật đáng thương. Người thường thì nuôi dưỡng con cái để chúng chăm sóc họ khi họ về già, và đây không phải là ý ích kỷ. Bởi lẽ khi người già đi, những thanh niên trẻ nên chăm sóc họ. Nếu không, tại sao con người cần phải sinh thành và dưỡng dục trẻ em? Kết hôn để làm gì? Nếu đây không phải là lý do thì chẳng có chút ý nghĩa gì ẩn sau việc này cả.
Rất nhiều bậc cha mẹ hiểu sai về sự tự do, họ để cho trẻ em tùy ý phát triển. Do bởi điều này mà trong cả vạn người, chỉ có một hai người có thể hiểu về đạo lý. Không tệ – cũng có người hiểu đạo lý khi họ sinh ra nhưng không phải ai cũng chọn điều thiện để làm theo, và điều ác để cải đổi. Nếu trẻ em sinh ra mà không được giáo dưỡng, lại được cho phép phát triển theo tính tình sai khiến thì kết quả sẽ là “gần son thì đỏ, gần mực thì đen. Bị nhuộm xanh thì thành xanh, bị nhuộm vàng thì thành vàng”.
Vì sao thanh thiếu niên phương Tây lại gặp phải vấn đề nghiêm trọng về việc dùng ma túy? Bởi vì từ thời tiểu học và trung học, chúng đã dễ dàng tiếp cận với những kẻ buôn bán ma túy, hình thành thói quen xấu tùy tiện sử dụng các chất độc hại. Những kẻ buôn bán ma túy tuyên bố rằng dùng loại thuốc này sẽ làm cho con người trở nên thông minh hơn, sung sướng hơn nhưng trong thực tế loại thuốc này làm cho con người chết sớm hơn, làm họ trở nên ngu si và mê muội hơn. Sau khi bọn trẻ hút ma túy, chúng cảm thấy như thể nhập vào tà định. Đứng giữa ngã tư đường, chúng có thể không chút động đậy trong hàng giờ đồng hồ. Nhưng đây không phải là định lực, mà chỉ là chúng đang bị ma túy khống chế và chi phối. Thanh thiếu niên muốn bước đi trên con đường tự do, nhưng kết quả lại là chúng bắt đầu hành trình đi đến cái chết. Sự tự do này bị hiểu sai, là kiểu tự do hoàn toàn vô trách nhiệm.
Một điểm cần lưu ý nữa là hiện nay các trường tiểu học, trung học và đại học đều cổ xúy các hành vi dâm dục. Đây chính là nhân tố chính khiến cho hệ thống giáo dục bị thất bại hoàn toàn, đây là một sai lầm lớn! Họ nên dạy trẻ em không được có những hành vi lăng nhăng mà nên giữ cho thân thể trong sạch, biết yêu thương bản thân, bảo vệ thân thể như những viên ngọc quý, không cho chúng xem TV suốt ngày đêm, không để chúng bị ám bởi con yêu quái này. Trẻ em năm hay sáu tuổi ngồi xem TV suốt ngày, rồi học nhiều kiểu hành vi khiếm nhã như nam nữ ôm nhau. Đây là thế giới gì vậy? Đây là kiểu tự do gì vậy?
Ở trường học, rất nhiều thầy cô không dạy học sinh những đức tính và phẩm đức căn bản để làm người, mà lại cổ võ khuyến khích chúng kiếm được càng nhiều tiền càng tốt. Bác sĩ, khoa học và các nghành tương tự đều là những nghành chuyên môn phổ biến, bởi chúng giúp kiếm được nhiều tiền – họ không còn bận tâm đến bất cứ điều gì khác.
Tại sao nói hệ thống giáo dục đang bị thất bại hoàn toàn? Đây là bởi mọi người bỏ đi những thứ căn bản để theo đuổi những thứ bên ngoài. Ngày xưa, nếu người nào không hiếu thảo với cha mẹ, thì bị gọi là “mất gốc”. Hiện nay, chúng ta từ bỏ những nền tảng căn bản. Chúng ta không chỉ quên cội nguồn căn bản mà chúng ta còn muốn bỏ chúng đi; mọi người chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân mình, không biết làm sao để báo đền ân đức của người khác, chỉ biết quan tâm đến dục lạc, ăn uống, vui chơi, sung sướng, mà không đoái hoài quan tâm đến cha mẹ. Cây không có rễ sẽ khô héo, người mất gốc sẽ bị diệt vong. Con người ngày nay như những xác chết biết đi. Họ thức dậy lúc gà gáy, rồi bắt đầu chạy theo danh lợi, mà quên đi những nguyên tắc làm người, chạy xa khỏi Đạo, chỉ biết lợi mình mà không biết lợi người. Các trường học nổi tiếng dùng lợi ích để dụ dỗ mê hoặc học sinh. Học sinh sẽ trả học phí cho thầy cô và thầy cô sẽ dạy họ làm sao để tranh nhau lên vị trí số một, cách sử dụng các mánh khóe, thủ đoạn, cách lừa lọc người khác, cách kiếm tìm sự nổi tiếng và ngợi khen. Đây chẳng phải là hệ thống giáo dục đang dần bị thất bại hoàn toàn, làm mất phẩm giá học sinh sao?
Người thường không thích nghe những điều tôi nói, nhưng tôi không thể không nói. Tôi đại diện cho Đức Chúa Cha, Giê Su, Đức Phật, Allah, và tất cả các bậc thánh nhân khi tôi nói những điều này. Nếu vấn đề này chỉ liên quan đến cá nhân tôi thì tôi sẽ không nói gì cả, nhưng đây là giải pháp cho toàn thể nhân loại đến chỗ tồn tại hay diệt vong, nên dù người khác có thích nghe hay không, thì tôi vẫn cứ nói thẳng ra!